Làm tướng như làm thầy thuốc. Thầy thuốc ai chữa được càng nhiều người y thuật càng cao minh. Hay nói một cách khác chính là: Ai chữa cho càng nhiều người chết thì y thuật càng cao minh.
Người làm tướng nếu như không trải qua vài lần thất bại làm sao mà biết được làm thế nào để chiến thắng. Trên thế gian này chưa bao giờ có một tướng nào trăm trận trăm thắng. Chỉ có bại mà không nản. Càng bại càng dũng cảm. Cho đến cuối cùng là người giành chiến thắng.
Chúng ta đem 83 vạn đại quân chinh phạt phía Nam, nhưng bại trước Tôn Lưu chỉ hơn 5-6 vạn quân. Vì sao? Ta thấy nguyên nhân cơ bản nhất đó là vì mấy năm gần đây chúng ta đã đánh thắng quá nhiều. Binh kêu tướng loạn, văn dốt võ nát, khinh địch tự phụ, mà nhất là ta. Ngay đến một khổ nhục kế đơn giản cũng không thể nhận ra. Để cho bên Đông Ngô có dịp hỏa công. Từ đó cho thấy đã đến lúc chúng ta tự nhận lấy một trận thất bại như vậy rồi.
Thất bại là một chuyện tốt. Thất bại có thể dạy cho chúng ta làm sao có thể thành công.
Thất bại có thể dạy chúng ta biết làm sao để chiến thắng.
Thất bại có thể dạy cho chúng ta biết làm sao đoạt thiên hạ.
Con người ta muốn thành đại nghiệp phải biết NẮM được thì BUÔNG được. Đánh trận cũng như vậy. Chấp nhận chiến thắng được cũng chấp nhận thất bại được.
Đăng nhận xét