Leadership Journey: Làm người trước khi làm sếp

Tôi từng nghĩ: Chỉ cần giỏi kỹ thuật, mình sẽ trở thành một người lead tốt.
Tôi đã sai. Và đó là bài học lớn nhất trong sự nghiệp của tôi.

Bắt đầu từ niềm tin vào kỹ năng

Tôi bắt đầu hành trình sự nghiệp như một lập trình viên backend đầy tham vọng. Tôi viết code giỏi, xử lý tình huống nhanh, luôn là người “dọn bug” cho cả team. Khi được đề bạt làm Team Lead, tôi bước vào vai trò mới với sự tự tin – như nhiều kỹ sư giỏi khác từng làm.

Tôi nghĩ: “Chỉ cần mình tốt, team sẽ theo kịp.”

Tôi đặt kỳ vọng cao. Tôi review kỹ, push deadline, áp KPI sát sao. Tôi tin rằng “khó mới giỏi, áp lực mới tạo kim cương.”

Và rồi team bắt đầu mệt mỏi. Không ai nói ra – nhưng tôi thấy những ánh mắt né tránh, những buổi họp căng thẳng, và cả những đơn xin nghỉ lặng lẽ.

Cú tát đầu đời của leadership

Khi thành viên giỏi nhất team viết mail nghỉ việc, tôi hoảng.
Khi người em tôi từng gắn bó bảo: “Em cảm thấy áp lực, sợ đi làm…” – tôi lặng người.

Đó là lúc tôi nhận ra:
  • Giỏi kỹ thuật chưa bao giờ đủ để dẫn dắt người khác.
  • Kỹ thuật cho bạn lời giải. Leadership bắt bạn lắng nghe.
  • Kỹ thuật dạy bạn tối ưu. Leadership buộc bạn chấp nhận sự khác biệt.
  • Kỹ thuật giúp bạn đúng. Leadership bắt bạn khiêm tốn.

Tôi đã từng đúng – nhưng cô đơn.

Những lần điều chỉnh, và học lại từ đầu

Tôi thay đổi.
Tôi bắt đầu hỏi nhiều hơn ra lệnh.
Tôi tập chậm lại, thở cùng team, lắng nghe không phán xét.
Tôi học cách nuôi dưỡng, không chỉ điều phối.
Tôi sai. Nhiều lần. Nhưng tôi luôn cố sửa.

Sau 1 lần team tan rã, tôi học được rằng: Không phải ai ở lại lâu nhất là người giỏi nhất, mà là người được dẫn dắt đúng cách.

Cân bằng: Điều khó nhất nhưng xứng đáng

Tôi dần học được thế nào là một người quản lý có kỹ thuật – nhưng vẫn còn tính người.
Biết kỳ vọng, nhưng cũng biết thương.
Biết push team, nhưng cũng biết buông khi cần.
Biết nói “anh sai”, trước khi nói “em làm chưa đúng.

Nhờ những người đã từng rời đi, tôi học được cách để những người ở lại… muốn ở lại.

Sau tất cả – điều còn lại là con người

8 năm đã qua, tôi không nhớ hết bao nhiêu dòng code tôi từng viết.
Tôi cũng không nhớ hết bao nhiêu giờ họp, bao nhiêu deadline đã chạy.

Nhưng tôi nhớ những người đồng đội cũ, những buổi cà phê ôn chuyện cũ.

Tôi nhớ ánh mắt của một người từng là junior nói:

Dù hồi đó áp lực thật, nhưng nhờ anh, em mới được như bây giờ.

Giờ đây, tôi vẫn còn tự học, vẫn còn dẫn team, nhưng khác xưa: Tôi chọn làm người – trước khi làm sếp.

Tôi nhận ra

Leadership không phải là chức danh, càng không phải là “đúng”. Nó là hành trình của sự trưởng thành, thất bại và bao dung.

Nếu bạn là một dev giỏi và đang bước lên vai trò quản lý – hãy nhớ: Cái bạn cần học đầu tiên không phải là quản lý người khác. Mà là học cách làm người. full-width

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn