Trên con phố đầy náo nhiệt, tất cả mọi người ai cũng có cho mình 1 bí mật.
Sương mù phủ đầy khung kính như che giấu 1 ai đó đi ngang qua.
Cảm xúc trên gương mặt em vẫn như cơn mưa ngày nào.
Con hẻm này quá quanh co, em đã không thể bước cùng anh giống như câu chuyện ngày xưa.
Những ngày sau này sẽ không còn là màu xanh
Đã có những câu nói, những hành động làm nó trở lên lẫn lộn.
Để giờ đây chỉ còn hồi ức về em giữa căn phòng trống
Chiếc ghế ở rạp chiếu phim ngày nào giờ đã có khoảng cách quá xa vời.
Tình cảm giống như ván cờ không có đối thủ mà em phải chơi 1 mình
Vẫn là không kịp thể hiện, nói cho em biết những gì anh nghĩ về em
Để cho em biết rằng anh yêu em biết dường nào.
Đến bây giờ nụ cười trên môi em đã rời xa anh.
Cảm giác này đã không còn như lúc mới yêu
Anh phải nỗ lực bù đắp
Phải chăm sóc cho em từng chút một như những ngày đầu
Đó là những cảm giác mà anh chưa bao giờ cho em
Em không nói, nhưng anh biết rằng em rất buồn vì anh...
Là anh đã quá vô tâm
Chỉ là em muốn có người bên cạnh em
Nhưng anh chưa bao giờ làm được....
Cảm giác này đã không còn đúng
Cuối cùng anh mới nhận ra rằng
Anh đã không nhẫn nại xem hết từng trang trong câu chuyện ấy
Em đã quá mệt mỏi.
Em đã âm thầm vì anh mà nhiều lần rơi lệ và héo hon
Trong anh như tan nát khi em phải chịu quá nhiều đắng cay
.... Anh không xứng
Đăng nhận xét