Từ Phở 2.0 nghĩ về Giáo dục 2.0


Hưng là một người rất thích phở. Đến bất kì nơi đâu, tôi cũng phải tìm ăn bằng được món phở để xem hương vị phở nơi đó như thế nào . Mà phải công nhận phở là món ăn rất nổi tiếng, không chỉ ở Việt Nam mà còn trên toàn thế giới. Nơi nào có người Việt sinh sống, thì chắc chắn nơi đó không thể thiếu món phở

Hôm kia cũng vậy, xách ba lô lên Hà Nội, vừa xuống xe, việc đầu tiên là hỏi thăm chỗ nào Phở ngon nhất. Được chỉ ra khu Bách Khoa. Ừm, vậy là cầm cái bản đồ, đi xe của bộ ( đúng phong cách Tây ba lô , nhưng mà mình là Việt Nam ba lô ). Hưng không khỏi bất ngờ khi thấy phở ở ngoài đó khác hoàn toàn so với những gì tôi tưởng tượng. Không ngon bằng trong Hải Phòng và hình như nhiều người xung quanh cũng nghĩ vậy

Có lẽ nguyên nhân chính là do phở Hà Nội chỉ có duy nhất ...phở, ngoài ra hầu như không còn gì khác. Còn phở Hải Phòng thì có rất nhiều thứ phụ gia để trang bị cho tô phở của mình như: tương đỏ, tương đen, tương ớt, rau, giá. Và người ăn sẽ tìm cách điều chỉnh chúng sao cho phù hợp với khẩu vị của mình . Và bạn sẽ cảm thấy ngon hơn, không chỉ bởi gia vị mà còn là từ trong cách suy nghĩ, ít ra đó cũng là tô phở mà mình đã bỏ một phần công sức vào việc ...chế biến

Nếu áp dụng những khái niệm về công nghệ trong trường hợp này, chúng ta sẽ dễ dàng nhận ra Phở Hà Nội là loại Phở 1.0, còn Phở Hải Phòng thì đã tiến lên một tầm cao mới hơn là Phở ...2.0, tức là loại phở còn có sự tương tác từ phía người ăn nữa

Từ lĩnh vực phở suy nghĩ về lĩnh vực CNTT. Có lẽ với sự phát triển chóng mặt của Internet hiện nay thì chỉ cần một chút kĩ năng về tìm kiếm, chúng ta sẽ có khả năng truy xuất và nắm bắt bất kì thông tin nào trong tích tắc, một khả năng còn hơn nhiều lần so với những bộ óc thiên tài trước đây . Và điều này dẫn đến sự bình đẳng thông tin của tất cả mọi người trong kỉ nguyên Internet. Mỗi người sẽ có cách nắm bắt và vận dụng thông tin một cách khác nhau. Hàng loạt mô hình 2.0 đã dần xuất hiện trên cơ sở đó: Âm nhạc 2.0 (ex. Vietnam Idol), Báo chí 2.0 (Blog)…

Mấy tuần nay đọc báo thấy vấn đề giáo dục vẫn còn là một vấn đề nhức nhối của Việt Nam. Có vẻ như chúng ta đang rơi vào cái vòng luẩn quẩn: chất lượng giáo dục kém do thiếu tiền, còn đất nước thiếu tiền là do ...trình độ giáo dục kém . Tự hỏi nếu chúng ta có thể tạo ra được một nền tảng "Giáo dục 2.0" thì hay biết mấy, nơi mà mọi kiến thức đều do chính những thành viên trong mạng chia sẻ với nhau, cùng nhau tiến bộ. Tuy nhiên đó là lý thuyết, có vẻ như giới trẻ số đông hiện nay thích ăn chơi giải trí sành điệu hơn là coi công việc là một niềm vui. Cho nên "Giáo dục 2.0" phải chăng vẫn còn là một chuyện gì đó khá xa vời? Nhưng dù sao chúng ta vẫn cứ nên hi vọng bởi có lẽ "Giáo dục 2.0" sẽ cần bắt đầu từ những con người như vậy

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn